REVIEW PHIM UNSPOKEN : CẠN LỜI
(CẢM NHẬN) Bộ phim Unspoken – Ngôi nhà chết chóc của đạo diễn Sheldon Wilson
được công chiếu tại Việt Nam từ ngày 02/09/2016. Đây là tác phẩm kinh dị, lấy bối
cảnh xoay quanh một ngôi nhà bí ẩn nằm sâu trong rừng.
Vào năm 1997, tại ngôi nhà số 166 Briar xảy ra một vụ án mạng kì
bí. Cả gia đình Anderson gồm 4 người, cặp vợ chồng và 2 người con mất tích một
cách lạ kỳ. Tại hiện trường chỉ tìm thấy xác của vị mục sư cùng với một nhân chứng
còn sống là cô giúp việc nhà. Tuy nhiên, nhân chứng này lại không cung cấp được
bất kỳ thông tin nào hữu ích. Và thế là, ngôi nhà của gia đình Anderson dần dần
trở thành một địa điểm ma quái.
17 năm sau, người mẹ độc thân Ruby và đứa con trai bị câm – Adrian
chuyển đến ngôi nhà ấy sinh sống. Và họ cần một người trông nom trẻ. Cô bé
Angela vốn dĩ đã được nghe những câu chuyện ma quái xung quanh ngôi nhà, nhưng
vẫn nhận trông nom Adrian. Kể từ đó, những sự kiện kỳ lạ xoay quanh ngôi nhà
ngày càng nhiều. Cảnh sát cũng bắt đầu vào cuộc khi có quá nhiều xác động vật
chết lạ kì trong cánh rừng xung quanh nhà.
Angela đi từ hoảng sợ này đến hoảng sợ khác. Hình ảnh chiếc xích
đu tự đung đưa, viên bi lăn từ tủ đồ, tiếng đập cửa liên hồi,... Và đỉnh điểm
là khi lũ côn đồ lẻn vào nhà lấy hàng. Kẻ thì bị té giữa bãi đinh và sau đó là
quẳng vào bồn nước sôi, kẻ thì bị dao trong nhà bếp đâm chết,... Cho đến khi
Angela nhận ra tất cả những sự việc đáng sợ đó đều là tác phẩm của cậu bế
Adrian thì đã quá muộn.
Cô bị mẹ con Ruby và Adrian bắt phải lựa chọn đi theo bọn họ hoặc ở
lại và đối mặt với tội danh giết người. Ruby và Adrian bảo rằng họ đến từ một
thế giới khác, những đứa trẻ ở đó được đưa đến thế giới thấp hơn để rèn luyện sự
kiềm chế của mình. Vậy thế giới cao hơn của Ruby là ở đâu? Bọn họ liệu có phải
ác quỷ? Hay thứ gì?
Không ai trả lời được điều đó, bộ phim kết thúc trong sự hoang
mang, ngỡ ngàng của độc giả. Phải thừa nhận, đoạn đầu phim khá thành công khi
xây dựng các tình tiết kinh dị một cách nhuần nhuyễn. Hình ảnh cậu bé Adrian với
ánh mắt vô hồn, sự câm lặng không khỏi khiến người ta rợn tóc gáy. Và một thành
công lớn nữa chính là nhà làm phim đã hoàn toàn đẩy suy nghĩ của người xem đi
hướng khác. Các tình tiết phim làm cho ta có cảm giác có một thế lực nào đó
đang ngự trị tại ngôi nhà. Tất cả chú ý đều dồn về phía ngôi nhà. Nhưng sự đáng
sợ thật sự lại là kẻ đang sống trong ngôi nhà. Tuy nhiên, phần kế phim lại quá
vội và trở nên nhạt nhẽo. Đặc biệt là đoạn đối thoại giữa mẹ con Ruby với
Angela làm cho người xem có cảm giác như tất cả những chuyện xảy ra trước đó giống
như một truyện cười.
Nhìn tổng thể bộ phim, không thế chối bỏ những phân cảnh kinh dị đầy
ma quái, hiệu ứng âm thanh tuyệt hảo, nhưng có lẽ do cái kết quá nhạt đã khiến
cho bộ phim không còn đúng nghĩa là phim kinh dị. Không ám ảnh, kiểu như coi
xong và sau đó là quên hết. Tôi bỗng nhớ đến một bức ảnh dạo gần đây được lan
truyền trên Facebook: Unspoken – Cạn lời!
By P!
Thông tin liên quan dưới đây bạn có thể tham khảo qua:
ReplyDeletevõng xếp ban mai có tốt không thegioivong.vn
bán đệm bông ép hàn quốc thegioidembongep.com
mua đệm bông ép everon thegioidembongep.com